Sau hơn một thập niên vắng bóng, Đỗ Thị Hải Yến trở lại màn ảnh rộng với vai chính trong phim “Quán Kỳ Nam”, khiến khán giả không khỏi xúc động trước sự sâu lắng trong ánh nhìn của cô. Trong phim, cô hóa thân thành một góa phụ gặp gỡ chàng dịch giả trẻ do Liên Bỉnh Phát thủ vai, từ đó nảy sinh mối tình tinh tế, ẩn chứa nhiều cảm xúc phức tạp. Nhân vật của Hải Yến hiện lên với nét điềm đạm, ứng xử chừng mực trong bối cảnh thời bao cấp, và chính những chi tiết nhỏ trong diễn xuất – ánh mắt, cử chỉ, cách giữ khoảng cách – đã thể hiện rõ cá tính và trải nghiệm của Kỳ Nam.
Sinh năm 1982 tại Bắc Ninh và xuất thân từ Trường Múa Việt Nam, Hải Yến gây ấn tượng mạnh mẽ ngay từ vai nhỏ trong “Mùa hè chiều thẳng đứng” (2000) của đạo diễn Trần Anh Hùng. Ánh mắt của cô không sắc lạnh cũng chẳng ủy mị, mà chứa đựng chiều sâu, nhẹ nhàng nhưng cuộn chảy cảm xúc. Chính điều này khiến khán giả nhớ mãi, bởi đôi mắt của cô kể chuyện hơn bất kỳ lời thoại nào.
Trong “Người Mỹ trầm lặng” (2002), Hải Yến thể hiện nhân vật Phượng gần như chỉ bằng ánh mắt: khi e ngại, khi dửng dưng, khi bất lực trước những toan tính chính trị. Cô chỉ cần nghiêng đầu, hạ ánh mắt hay thu mình giữa hai người đàn ông là khán giả đã cảm nhận được tâm trạng nhân vật.
Ở “Chuyện của Pao” (2006), đôi mắt ấy trở nên trong suốt, hướng về bầu trời vùng cao, như tìm kiếm câu trả lời cho những bí mật bị che giấu. Phân đoạn cô lặng lẽ đi giữa đá xám và sương mù, nghe người lớn kể chuyện cũ, không lời thoại nào nhưng đủ để người xem cảm nhận một tuổi trẻ vừa muốn phản kháng vừa bị ràng buộc bởi tình thân và tập tục.
Tiếp đến trong “Chơi vơi” (2009) và “Cánh đồng bất tận” (2010), nhân vật của Hải Yến mang nhiều bóng tối nội tâm hơn, từ cô đơn, dục tính, sự hoang hoải của người trẻ đô thị đến nỗi đau gia đình, thân phận người đàn bà miền Tây. Trong “Cha và con và…”, những cú liếc, cái nhíu mày nhỏ giữa khói thuốc và nhạc nền cũng đủ khiến nhân vật vừa bí ẩn vừa có phần mệt mỏi, sống động và chân thực.
Dù chỉ tham gia một số ít dự án trong 25 năm qua, Hải Yến gần như dự án nào cũng gắn với giải thưởng, liên hoan phim hoặc trở thành dấu ấn trên bản đồ điện ảnh Việt Nam. Cô hiếm khi xuất hiện trong phim thương mại hay truyền hình, giữ cho hình ảnh mình luôn nổi bật. Mỗi lần xuất hiện đều được khán giả chờ đợi để xem các nhà làm phim sẽ kể câu chuyện gì qua đôi mắt biết nói ấy.
Trong “Quán Kỳ Nam”, Hải Yến một lần nữa chứng minh khả năng nhập vai bằng ánh mắt và thần thái tự nhiên. Cô cũng chuẩn bị cho các dự án tiếp theo như “1982” của đạo diễn Nguyễn Hoàng Điệp và “Hộ linh tráng sĩ: Bí ẩn mộ vua Đinh” dự kiến ra mắt năm 2026, đánh dấu giai đoạn bận rộn và đầy hứa hẹn của nữ diễn viên.
Đạo diễn Phan Đăng Di nhận xét: “Hải Yến có đôi mắt mà chỉ cần nhìn vào, người ta tự khắc thấy cả một câu chuyện không cần nói thành lời. Đó chính là điện ảnh, nơi cảm xúc được cảm nhận hơn là cất thành tiếng.”
Đạo diễn Nguyễn Hoàng Điệp cũng khen ngợi sự tập trung, kỷ luật và tinh thần chuyên nghiệp của cô: luôn chuẩn bị chỉn chu, xử lý tình huống nhanh gọn, giữ năng lượng tích cực trong suốt quá trình quay và tách biệt rõ ràng giữa nhân vật và đời sống cá nhân.
Với sự trở lại ấn tượng này, Đỗ Thị Hải Yến tiếp tục khẳng định vị thế là một trong những gương mặt tiêu biểu của điện ảnh Việt, nơi ánh mắt kể câu chuyện còn hơn cả lời nói.
Theo dõi Phim Hay Điện Ảnh để cập nhật tin tức mới nhất về vũ trụ điện ảnh!